Gió thổi,
Bắt nguồn từ đâu?
Em không biết...
Anh có hay chăng một chiều đầy gió,
Gió tràn đầy, gió thấu hiểu lòng em.
Anh ơi đừng trách em bâng khuâng tìm gió,
Bởi lẽ rằng chỉ gió hiểu lòng em.
Ngày không gió ngày mây chết lặng,
Gió căng đầy hoa lá cùng vui.
Anh hay chăng gió lang thang khắp chốn
Cũng bởi vì không ai giữ gió mà thôi!
Ngày có gió sao ngày đen u ám
Sao chát lòng? Sao mặn đắng xót xa?
Gió càng thổi, tim em càng đau quặn,
Có lẽ vì gió quá hiểu em chăng...
Anh ơi, lòng người bay theo làn gió.
Sao anh trách gió thổi đi tất cả,
Tội gió anh ơi,
Gió giữ lại cho em!
Gió muốn giữ mây nhưng mây bay mãi,
Lá cũng bay, bỏ gió giữa trời không
Anh ơi, em buồn vì gió cô đơn,
Vì gió muốn cô đơn!
Sợ lẽ loi nhưng sao gió lại yêu đơn độc?
Gió bay hoài, em theo chẳng kịp!
Anh ơi, giữ gió lại dùm em...
Em nhặt gió bỏ đầy túi bâng khuâng.
Em vẫn bâng khuâng tìm gió đấy.
Anh có trách em không?
Hay, anh cũng như người, bỏ gió, tìm vui...
0 comments:
Post a Comment