Contact me (liên lạc)

UPDATED: February 14, 2011 (14/02/2011)
Chào các bạn, thời gian vừa qua có rất nhiều bạn ghé thăm blogspot này và yêu cầu hướng dẫn thêm về cách trang trí, sử dụng. Rất tiếc Mal ko còn dùng blogspot này nữa. Thật ra Mal ko phải là dân thiết kế web hay IT. Mal cũng như các bạn, tự mò mẫm là chính. Nếu cần giúp đỡ và hướng dẫn thêm, các bạn có thể liên lạc với Mal qua facebook có tên Malvenla Nency. Cứ search trên FB sẽ dễ dàng tìm ra vì chỉ có 1 Malvenla Nency thôi :) Xin lỗi tất cả những bạn mà trước giờ Mal ko thể reply đc ^^

Monday, October 6, 2008

Travel Log

Không biết vik j` và chả bik để tiêu đề j` nữa
đơn giản là muốn hide away and find a place for all myself!

Trong khi những ng` ngoài kia vẫn còn trăn trở với từ "loneliness" thì tôi đã chấp nhận nó từ lâu như một phần tất yếu của cuộc sống.
Trong khi họ vẫn đang băn khoăn đi tìm soulmate thì tôi đã thôi và từ bỏ ý định ấy từ lâu.

Mỗi khi nghe một điệu nhạc buồn, tôi lại bồi hồi một nỗi gi` đó không thể tả thành lời, không thể chia sẽ với bất kì ai. Tôi thấy mình thật mong manh và nhỏ bé giữa vũ trụ này...

Trên bầu trời đêm có muôn vàn vì sao, mỗi chúng ta là một trong số đó. Và khoảng cách giữa các vì sao chính là khoảng cách giữa chúng ta...

Nếu tôi là trái đất và niềm tin vào tình yêu là thế giới cổ đại, thì có lẽ cũng như những gì mà lịch sử đã diễn ra, các thiên thạch đã hủy hoại nó rồi.

Nếu tôi là phù sa và niềm tin vào sự thật là con sông Hằng bao dung, thì cũng như những gì thực tế đã phơi bày, con người đã bức tử nó rồi.

Tôi thấy mình vô dụng như một con chim non, muốn cất cao giọng hát nhưng không thành lời; muốn bay nhảy nhưng không đủ sức; muốn tạo ra những giai điệu du dương nhưng quá bất tài; và "muốn" thật nhiều và "nhưng" cũng thật nhiều...

Tôi biết vì sao anh không thể nào nguôi nỗi buồn, và tôi yêu anh nhiều lắm, anh không bao giờ biết và tôi cũng chẳng làm được điều gì với tình yêu của mình cả. Nỗi buồn của chúng ta... liệu có khi nào vơi?

Có những lúc chán ghét tất cả mọi thứ, một lời nói cũng thấy quá giả tạo, một hành động cũng thấy quá dối gian, một hi vọng cũng thật là hư ảo... Anh có chiếc piano làm bạn, tôi... tìm ai để giải bày?

Ngày mai, khi tôi không còn, tôi không dám hi vọng ai đó sẽ nhớ đến mình trong cuộc đời của họ; bởi lẽ, bầu trời có bớt đi 1 vì sao thì nó vẫn sáng và vẫn u tối theo cách của nó. Trái Đất chắc chắn sẽ có ngày ngừng quay, nhưng vũ trụ muôn đời sẽ vẫn tồn tại và những ngôi sao sẽ không ngừng sinh ra và chết đi và đi vào quên lãng...

Vì sao bất chấp tất cả, các vì tinh tú vẫn đua nhau tỏa sáng?

0 comments:

Post a Comment

"Trời đất đã vẽ tôi nên hình người,
Xin hãy nuôi lấy tâm hồn bé nhỏ."